Học hết lớp 12, cũng
như những bạn bè cùng trang lứa! Tôi cũng ôm mộng thi vào ĐH để thỏa mãn công
mài trên ghế nhà trường 12 năm.
Sau kì thi ĐH xong
1, 2 ngày sau là tôi khăn gói lên thành phố nhộn nhịp để phủ giúp gia đình cô
tôi bán 1 quán ăn ở quận 1 (ngay sau đài truyền hình HTV) mà chả cần lo lắng
đến điểm hay kết quả, nói vậy thôi chứ ai đi thi mà chẳng mong hình có kết quả tốt.
Những ngày ấy cứ lẵng lẽ trôi, sáng tôi làm chiều tôi lại lấy chiếc xe đạp cũ
củ anh họ tôi dạo quang thành phố này.
Thế thì cái ngày
định mệnh, ngày có kết quả thi cô ấy, chính cô ấy gọi điện thoại trực tiếp báo
cho tôi, trong khi cũng kg biết. Thế là cuối cùng 2 đứa ai cũng đậu được trường
ĐH mà mình mong muốn (nguyện vọng 1) cô ấy học trường ĐH Ngân hàng, tôi thì học
ĐH Sư phạm Kỹ thuật, 2 ngôi trường cùng 1 phường của cái thành phố to lớn này
và nằm ở 1 quận ngoại thành cách trung tâm thành phố 30 phút chạy xe máy (45
phút xe bus). Hihi! Đúng là ý trời.
Rồi cũng đến ngày
nhập học, trường của cô ấy nhập học trước trường tôi 1 tuần, cha của cô ấy đã
thuê cho cô ấy 1 căn nhà trọ ngay phía sau trường, còn tôi vẫn chưa có nhà nữa.
Vậy là cha chở cô ấy lên rồi về lo việc buôn bán của gia đình. Thế là ngay đêm đầu tiên ở 1 mình
cô ấy khóc sưng cả mất và điện thoại về nhà nhờ tìm chỗ khác, cũng mai mắn là
chị 2 (chị ruột cô ấy có vài người bạn học thời cấp 3 ở khu vực này). Ngày ngày
hôm sau, sau khi tôi làm việc xong, trên chiếc xe cúp cũ lè tè mà tôi mượn của
cô tôi, chạy ngay ra nhà cô ấy để phụ 1 tay chuyển đồ, sau đó tôi đi tìm nhà
trọ, cô ấy cũng đi theo, chạy lòng vòng không tìm được trời thì mưa lất phất, 2
đứa trú tạm ở cái ghế đá cạnh góc cây xum xuê với cái tàn đủ để không ướt mưa.
Sau 1 buổi lanh
quanh cuối cùng thống nhất tôi sẽ ở căn nhà mà cô ấy vừa chuyển đi.
Và rồi a cũng phải
đến lớp, có những lần cô ấy đi học lại ghé sang nhà tôi chơi tôi thì có chiếc
xe đạp mang từ dưới quê lên cũng đạp sang nhà cô ấy. Cha cô ấy cũng rất thương
con gái cưng, cũng mang chiếc xe đạp lên bằng cách gửi xe tải, cha cô ấy chở tôi
ra chợ đầu mối (cách 30ph đạp xe) nơi xe tải dừng lại để bốc xếp hàng. Tôi rất
quý 2 chiếc xe này vì đó cũng là 2 chiếc xe mà ngày xưa học cấp 3, hai đứa hay
đổi cho nhau mà tôi có kể trong chương 1. Mà thật trớ trêu, mang xe lên xong cô
ấy chỉ chạy được vài ngày thì đi xe bus luôn vì đường dốc cao quá không đi xe
đạp nổi. Và chiếc xe đó vẫn để đó cho đến bây giờ (vài lần tôi sữa lại xong sau
đó cũng đem cất lại).
Có lần cô ấy chở tôi
trên chiếc xe đạp và bị xe máy tông phải cô ấy bị sưng chân tôi đã chở cô ấy đi
học mấy ngày sau đó.
Thời gian trôi có
lúc lặng lẽ, có lúc cuộn trào. Một thời gian sau khu trọ cô ấy có người trả
phòng tôi cũng chuyển sang ở cùng khu trọ. Vậy là tôi đưa rước cô ấy trên chiếc
xe đạp ấy từ đó, ban đầu chỉ đến trạm xe bus thôi vì đường dốc, mãi về sau, tôi
có xe máy thì tôi đưa cô ấy đi đến bất kì nơi nào cô ấy đi cho đến…
No comments:
Post a Comment